Nhìn mọi người du xuân, mình cũng muốn du xuân. Nhưng ngày mai mình đã bắt đầu một năm làm việc mới đầy cam go và căng thẳng rồi. Du Xuân xin gác lại năm sau vậy. Nhiệm vụ của năm 2015 của mình thật lớn lao. Mình phải đi thật nhanh để đạt được mục đích mình mong muốn là hai chữ "thành đạt". Có được hai chữ thành đạt mình sẽ phấn đấu lấy hai chữ hạnh phúc. Đó là kế hoạch dễ đến từ 17 năm trước. Vậy mà giờ mình vẫn chênh vênh quá. ...
Chẳng được đi du xuân xa cùng mọi người. Chẳng được hái lộc đầu xuân từ bốn phương trời. Nhưng mình mong ước mùa xuân sẽ mãi ở trong lòng mình đến hết năm nay. Mà không, đã là mong ước thì mình ước mùa xuân ấm áp, đầy yêu thương sẽ mãi ở trong lòng mình. Cầu ước cho tất cả mọi người trên thế gian đều có được hạnh phúc. Và đừng ai tranh mất phần hạnh phúc của mình nhé. Mà cũng chẳng ai tranh nổi đâu. Vì hạnh phúc của mình từ chính mình tạo ra mà!
Mùa xuân, mùa của tình yêu và lễ hội. Dù bận thế nào mình cũng không lên ru rú ở nhà. Mình sẽ viếng thăm một lễ hội địa phương. Để cho tiếng trống hội hòa cùng nhịp tim mình đập rạo rực. Cảm nhận hương sắc mùa xuân thấm đẫm vào tim gan. Ngắm nhìn sự đông vui tấp lập và rộn rã của một mùa xuân mới trên đất Việt. Việt Nam ơi! Xin 2015 này người bình yên nhé. Biển Đông ơi! Xin người đừng dậy cơn sóng dữ nhé! Các bạn trẻ Việt Nam ơi! Vui xuân mới xin đừng quên nhiệm vụ. Trách nhiệm xây dựng và bảo vệ tổ quốc đang đè nặng trên vai của các bạn đó. Hãy cùng nhau chung sức, đồng lòng xây dựng một đất nước Việt Nam hùng cường, mạnh mẽ. Để một ngày khi chúng ta già, chúng ta tự hào vì những gì đã cống hiến cho đất nước. Tự hào trao lại những thành tưu của chúng ta cho thế hệ con, cháu mình.
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Xem thêm các bài viết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét