Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Ngay


Truyện dài: Hoàng Tử Gặp Nạn
Tập 4: Gặp Lại Tình Xưa
Tập 5: Quà Tặng Ấm Áp Của Chú Tam

  Thấy ngôi nhà ngay trước mặt nó, ông chủ nhà vừa thay hai chiếc lốp mới cho chiếc ô tô con của mình. Nó vội vã xin lại vì hai chiếc ấy vẫn còn rất mới so với hai chiếc của ô tô của anh. Anh xấu hổ vì phải dùng đồ người ta vứt đi. Nhưng mà dù sao thế cũng tốt hơn. May quá hai cái lốp này cùng loại với bánh sau của xe anh. Anh đang định quẳng đi cái lốp cũ mèm thì nó ngăn lại. Nó nói cái lốp này cắt ra có thể dùng làm má phanh! Phần còn lại còn có thể bán lại được.
Chú Lâm nhanh nhẹn dùng dao cắt lốp làm má phanh cho anh. Anh nhìn nó lo lắng vì đã phụ hết tiền trong ví cho anh. Nó nói anh yên tâm, trong thẻ ATM của nó vẫn còn một ít tiền. Anh kéo nó vào xe nói chuyện riêng một chút. Nó nhớ khi xưa chú Cường nói đã cơi nới chiếc xe thành nơi có thể ngủ tạm qua đêm. Nó vặn vặn mấy chiếc ốc phía sau cabin và miếng sắt sau buồng lái bung ra. Anh sợ hãi nói: em vừa vào xe đã phá hỏng xe của anh rồi! Trên gương mặt anh lại hiện lên những nét cơ cực. Chắc anh buồn lắm. Nhớ ngày xưa nó đã làm rách không biết bao nhiêu là cái áo của anh. Làm hỏng cả điện thoại của anh. Nhưng mà anh chỉ coi đó là một trò vui! … Cuộc sống của anh bây giờ là địa ngục so với ngày xưa.
            Nó bảo anh là nó đang tìm chỗ cơi nới mà chú Cường nói để làm chỗ ngủ qua đêm. Và giờ chiếc xe đã biến thành một chiếc giường tiện dụng. Nó nói anh mua một tấm bạt che sương gió cho đỡ khổ. Anh ôm ghì nó vào lòng đầy xúc động. Một chú xe ôm náu cá gần đó đã đi mua cho anh một tấm bạt và nói là chỉ cần gặp trời mưa anh cho chú ấy trú mưa thôi cũng được. Vậy là mọi việc tạm ổn. Nó chạy ra ngôi nhà đầu ngõ, nơi đang có một căn nhà xây dựng dở hỏi xin họ cho anh trở vật liệu xây dựng. Nhìn anh và nó yếu rớt, chủ nhà nghe thì thích nhưng nói người như hai đứa này thì làm sao làm nổi? Chú Lâm tiến đến phía sau. Thấy sức vóc hơn người của chú ấy, bà chủ nhà đồng ý ngay.
              Nó tạm yên tâm và đi xe về nhà. Loanh quanh qua hàng sơn, nó không rằn được lòng,  nó vét nốt mấy đồng trong ví mua cho anh một lon sơn màu vàng theo đúng màu nguyên bản của xe và một cây chổi quét sơn cũ. Khi nó đi xe quay lại. Anh nhìn nó bối rối và nói: Em có thể mua cho anh một hộp sơn màu vàng được không? Anh cạo rỉ thế nào nó cũng không đẹp lên được. Nó giả bộ trêu ghẹo anh: Sơn với xiếc cái gì và nó : ten tèn ten tèn ten … giơ hộp sơn nó vừa mua cho anh. Anh sung sướng phát khóc ôm chầm lấy nó. Anh hôn nó mấy cái vào mặt. Nó nói để nó lấy chổi sơn cả quên, anh can nó lại nói: không cần chổi, để anh bôi bằng tay cũng được! Nó với lấy cây chổi cũ nó mua bằng những đồng tiền cuối cùng trong ví. Anh xúc động hôn nó thật sâu. Chúc xe ôm náu cá lại lấy chổi quét sơn cho xe anh. Chú ấy muốn kết thân với anh, để khi nào anh nhiều việc gọi chú ấy làm theo. Nếu anh thành lập công ty xây dựng thì sẽ cho chú ấy làm cùng.      Vì làm thợ xây dựng vẫn oai hơn xe ôm nhiều! Chú ấy cười khằng khặc: chúng mày cứ hôn nhau đi để tao sơn cho!... Khi nó quay ra thì thấy chú ấy đang đổ xăng từ thùng của anh ra, tưởng chú ấy lấy xăng của anh nên nó ngăn lại. Thì ra xe chú ấy cạn khô xăng, chú muốn xin một ít đủ tiền ra cây đổ xăng. Nó quyết định tặng mỗi chú xe ôm ở đó hai phít tông xăng gọi là khao xe mới làm các chú đều rất vui. Vì nó biết ở cái đất Hà Nội này, thêm bạn, bớt thù là tốt hơn cả. Nhất là anh sức vóc công tử, thư sinh yếu ớt. Khi nó lấy xăng cho xe của chú lâm thì chú rằng lại. Chú bơm xăng vào một chiếc bát nhỏ và lấy chổi quét lên xe. Những mẩu sơn cũ và sắt rỉ tiêu biến. Chiếc xe được làm sạch bóng trước khi sơn lớp mới. Chú ấy làm việc đó rất có nghề.
            Chú chủ nhà đối diện đem đổ bỏ một thùng sơn trắng, nó vội vã ra xin. Anh hỏi để làm gì, nó bảo để ghi số điện thoại của anh lên xe. Nó còn giục anh vẽ số vì chữ anh rất đẹp khi thấy anh ậm ừ làm chú chủ nhà cũng phì cười. Nó thấy chú ấy đang mà cả giá cước và tức bực vì người trở sơn lên nó đề nghị chú thuê anh chở sơn và lấy cước rẻ hơn việc chú thuê trở bằng xe máy! Chú ấy vui vẻ đồng ý ngay, và trả cước vận chuyển là 300 nghìn đồng. Nó hỏi chú chủ nhà có muốn thuê anh sơn lại phần mặt tiền ngôi nhà không? Vì phần này cao khá nguy hiểm. Chú ấy đã bắc sẵn giàn giáo nhưng thấy nó nhiệt tình. Và hóa ra anh lại là con trai người doanh nhân nổi tiếng chú từng quen biết lên chú ấy đồng ý ngay. Nó đề nghị chú giao khoán cho nó 1 triệu tiền công sơn. Anh đang ngần ngại và lo lắng thì chú Lâm huých tay nói nhỏ nhận đi. Thế là vụ làm ăn được thỏa thuận. Anh đi một lát trở được một xe sơn khai chương về sơn nhà. Chú Lâm ở dưới điều khiển dây cho anh leo treo phía trên sơn nhà. Chú xe ôm náu cá đi quét góc cho anh nhưng nó can ra, vì việc ít quá. Và chú ấy và chú Toàn đang sung sướng nhận được lượng khách thuê trở xe ôm gấp đôi ngày thường. Buổi chiều xuống, nó bảo anh vệ sinh sạch sẽ mặt bằng sau khi sơn. Vợ con ông chủ nhà về trước, họ hết sức bất ngờ và vui mừng vì ngôi nhà của mình lại trở lên đẹp đẽ, sạch sẽ đến vậy. Ông chủ nhà lái xe ô tô về nhà thấy vậy cũng hết sức hài lòng. Ông trả tiền cước xe và công sơn như đã thỏa thuận, lại thưởng thêm 200 nghìn nữa khiến anh cứ ngây ra vì hạnh phúc. Chú chủ nhà nói: Sao vợ mày nhận thế nào không nói cho mày hay sao mà mặt cứ ngây ra thế? Chú ấy rất thỏa mãn đi vào nhà. Nó ra nói với chú Lâm rằng, công thợ sơn thông thường một ngày là 200 nghìn, nhưng hôm nay là buổi đầu, nó gửi chú 300 nghìn. Mong chú sau này cố gắng giúp anh Tuyên giúp nó. Chú ấy rất vui vẻ và hạnh phúc. Chú Toàn thì ấm ức vì chú Lâm có ngồi một chỗ kéo dây trong nửa buổi chiều mà được 300 nghìn. Còn chú chạy xe cả buổi chiều được một trăm mốt. Thế mà chú cứ cười suốt từ nãy vì hai ông xe ôm đi sơn nhà làm chú có thêm khách! Chú xe ôm láu cá chạy xe về đến nơi cười toe toét khoe chiều nay chạy xe ôm được 67 nghìn. Nó đưa chú ấy 100 nghìn nói đi mua đồ ăn để mấy chú ăn khao thành lập đội xây dựng. Khiến các chú ấy đều rất phấn khích. Nó cần phải lấy lòng các chú ấy để khi anh bị người khác bắt nạt, hay bị đối thủ cạnh tranh làm hại thì có người giúp sức. Hơn nữa, các chú ấy sức vóc hơn người, bù lỗ cho vóc dáng thư sinh yếu ớt của anh khi làm việc với chủ nhà, để làm cho họ tin tưởng giao việc. Nhất là chú Lâm và Chú Toàn rất có tâm với anh. Số tiền còn lại nó đưa cả cho anh làm anh cứ ngất ngây vì hạnh phúc. Trong non một buổi chiều anh đã thu về cả hơn triệu đồng tiền công. Việc này thật quá vui.
            Đã đến giờ hẹn nó ra công ty kia lấy chứng chỉ kế toán. Nhưng mà vẫn chưa có. Thấy họ đang lo lắng tìm người bảo vệ văn phòng về đêm. Nó đề nghị cho anh làm. Chẳng gì anh cũng có bằng cao đẳng về kế toán. Hồ sơ và nhân thân rất tốt. Công ty đó có cả hoạt động bán sách thuế cho các doanh nghiệp. Việc này mang tính  “ lừa” khá cao. Thế là đôi khi bị kế toán doanh nghiệp đó tìm đến tận nơi chửi cho một trận. Việc có thêm một anh đàn ông ở đó là rất tốt. Họ đồng ý ngay, giá thuê là 200.000/ tháng. Thế là anh có văn phòng và chỗ ngủ khá đàng hoàng. Vì việc làm ở Hà Nội cần có thỏa thuận bằng văn bản cho dễ nói chuyện. Việc kết hợp với văn phòng ở đây là rất thuận tiện cho anh. Bà chủ nhà gần đấy thấy vậy ra thuê anh trở vật liệu xây dựng cho căn nhà đang làm dở của gia đình. Việc ấy làm anh rất vui. 
                                                      Tác giả: Phạm Thị Hợi 
                                                                          
 

Xem thêm các bài viết

>>Hãy Là Một Người Thông Thái

>>Chân Lý Ở Đời

>> Cảm Xúc Mùa Xuân 2015

>> Thế Nào Là Tài Năng Thật Sự
>> Ước Mơ Kinh Doanh

>> Cách Điều Hành Một Tổ Chức

>> Nền Học Vấn Đúng Đắn

>> Sự Giáo Dục Tốt Nhất

>>Nguyên Tắc Khi Kết Giao

>> Ân Hận

>> Những Sai Lầm Của Tuổi Trẻ

>> Những Điều Thú Vị Về Con Chó

>>Giao Thông Ở Nông Thôn Vào Ngày Mùa

>> Cần Thận Trọng Khi Tham Gia Giao Thông Ở Nông Thôn Vào Ngày Mùa Vụ

>> Tình Yêu Thật Tuyệt Vời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét