Sống ở đời nhất thiết cần phải thận trọng. Cần nhìn xa trông rộng. Đừng có tham cái lợi nhỏ mà để mất cái lợi lớn. Tham đó, bỏ đăng. Từ xưa đến nay, con chim thì chết vì miếng ăn, con người thì chết vì lợi ích. Cần nhìn nhận sâu xa những ích lợi người khác đem đến. Tránh để há miệng mắc quai. Khi đó ăn cũng không ăn được, nói cũng không nói được. Hối hận thì đã quá muộn màng.
Dù là thiên tài, nhưng đã rơi vào bẫy. Thì chỉ còn trông chờ vào số mệnh. Trí tuệ làm sao để có thể lường trước những khó khăn trên đường đời. Chẳng thể là trí tuệ chạy theo chân người khác. Cũng cần tiên lượng được hậu quả về sau, tránh để phải ân hận vì những việc đã làm.
Các sống khôn ngoan nhất là cứ thuận theo tự nhiên, làm theo lẽ phải. Cuộc đời con người dài lắm cũng chỉ khoảng 100 năm. Sống làm sao để đến khi nhắm mắt xuôi tay, ta hoàn toàn thanh thản, không phải ân hận vì những gì đã qua. Hạnh phúc là một quá trình chứ không phải là đích đến. Vì thế hãy tận hưởng những niềm vui hoan lạc, yêu thương trong cuộc sống. Biết gạn đục, khơi trong để luôn có tâm trạng tốt. Một người cởi mở, lạc quan, yêu đời luôn là những người trẻ lâu, khỏe mạnh và được nhiều người yêu mến. Cũng cần rèn luyện một nghị lực, một bản lĩnh sống vững vàng. Để sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Sống thì phải biết vươn lên. Đời sau cố gắng tiến bộ hơn đời trước. Hôm nay thì cố gắng hơn ngày hôm qua. Sách có câu: Người lên chỗ cao, nước vào chỗ thấp. Khi mình buông tay với các cuộc đấu tranh trong cuộc sống. Tiến đến chỗ thấp hơn mình. Thì đó chính là thời điểm bạn bắt đầu suy thoái thay vì tiến bộ. Hậu quả về sau sẽ thật khôn lường. Hãy luôn tỉnh táo, giữ vững tinh thần vượt khó vươn lên trong cuộc sống. Chân lý luôn đứng về phía những người biết vươn lên trong cuộc sống.
Xem thêm các bài viết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét