Tuổi trẻ của ta đã trôi qua, ôi cái tuổi 20 đầy sôi nổi nhiệt huyết với cuộc đời. Khát khao dâng hiến trọn vẹn cho đời. Sống hiên ngang, bất khuất nhường nào. Ta của hôm nay là một phụ nữ trưởng thành tuổi U30. Ta đang nhìn những cuộc đời mới lớn lên, đi ngang trước mặt. Họ đang gặt hái vinh quanh, thành công và hạnh phúc. Còn ta, ta tưởng mình là anh hùng. Ta tưởng mình vượt qua những nghịch cảnh khó khăn một cách hoàn hảo. Nhưng mà ta đã sai rồi. Vì ta chẳng có gì cả! Ta vẫn luẩn quẩn trong cái vòng đói nghèo, cô đơn!
Sai lầm lớn nhất với ta là ta học một nghành mà ta không muốn làm. Kết giao bạn bè với những người ta không thực tâm quý mến. Yêu thương những người không đáng để yêu. Và kết quả là ta vẫn đang rất cố gắng để là chính ta. Rất cố gắng để thành công và có được hạnh phúc trong cuộc sống.
Cả quãng đời tuổi trẻ của ta là một chuỗi những sai lầm. Ta đã thừa nhận một người cha không đáng mặt làm cha. Ta đã để rất nhiều người quanh ta hiểu lầm về một mối quan hệ không chính thức ấy. Ta đã chấp nhận một công việc làm thêm tồi tệ, cố gắng sống tử tế với những người họ hàng bất nhân, ô trọc. Để rồi ta sống chẳng thể thẳng thắn. Ta bị sỏ sừng sỏ thẹo như một con bò cái ngu ngốc.
Ôi! Giá thời gian quay trở lại. Để cho ta làm lại tuổi trẻ của mình. Lẽ nào ta chỉ có thể sống trong ân hận xót xa? Không! Ta phải vùng lên mạnh mẽ. Ta phải cố gắng để thành công và hạnh phúc. Ta phải kiên cường chống chịu với bão tố phong ba. Ta phải lập thân, lập nghiệp, có cuộc sống tự lập hạnh phúc.
Những người làm hại ta một, cuộc đời sẽ làm hại họ gấp trăm, gấp ngàn lần. Đời có luật nhân quả mà. Gieo nhân nào thì gặp quả ấy thôi. Ta giờ chỉ còn biết cố gắng để sửa sai những lầm lỗi của chính ta với bản thân mình trong quá khứ thôi. Hãy kiên cường lên tôi ơi! Chỉ có chính bản thân mình mới giúp được mình, và lo cho mình một cuộc sống hạnh phúc thật sự mà thôi. Những thứ người khác mang đến chỉ là phù du, ít ỏi. Nó có thể mất đi bất cứ lúc nào. Nhưng nếu ai đem đến hạnh phúc, lợi ích cho ta, ta cần tuyệt đối trân trọng và biết ơn họ! Hãy cố gắng đáp đền họ xứng đáng! Sống ở đời quý nhất ở chữ nhân!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Xem thêm các bài viết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét