Thứ Tư, 21 tháng 9, 2016

chuyện vợ chồng

     Tôi và anh tình cờ quen nhau trong một buổi đi lao động tình nguyện ở một huyện miền núi vùng cao. Giữa những ngọn núi cao trùng điệp hùng. Cộng với thiên nhiên hoang dã và thơ mộng, tôi và anh đã yêu nhau. Sau khi về Hà Nội, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc và hẹn hò với nhau. Sau tốt nghiệp, anh trở về tiếp quản sự nghiệp kinh doanh của gia đình. Còn tôi thì đi làm thuê cho các công ty. Chúng tôi bắt đầu bàn đến chuyện hôn nhân!

con thỏ

     Con trai tôi chào đời trong niềm vui mừng đến ứa nước của tôi. Tôi chính thức trở thành mẹ ở độ tuổi 23! Thú thực tôi cảm thấy rất run sợ với vai trò làm mẹ của mình. Vì con tôi vừa là niềm vui và sự động viên, an ủi vô tận của tôi, vừa là trách nhiệm lớn lao của tôi. Tôi đã chính thức phải có trách nhiệm với một cuộc đời con người, bởi vì chính tôi đã tạo ra cuộc đời ấy! Cũng may mà có mẹ! Mẹ đã luôn ở bên tôi, giúp tôi chăm sóc đứa trẻ, trong lúc tôi còn học tiếp thạc sỹ!

được nhiều tiền

     Con trai tôi đã trở thành một nhà sản xuất và kinh doanh kẹo từ khi bốn tuổi. Tuy doanh thu vẫn chưa đủ nuôi sống cháu, nhưng đó là những gì cháu làm được. Tôi rất tự hào vì nó! Nhưng dù sao nó cũng chỉ là một đứa bé. Vì thế việc ngồi một chỗ gần như cả ngày để bán kẹo là một cực hình với cháu. Và nó cũng muốn bán được nhiều kẹo hơn. Vì thế nó đã ký gửi kẹo ở các cửa hàng trong khu du lịch. Thế là nó vừa bán kẹo, vừa vui chơi, tập võ thật là thoải mái. Rồi nó cũng nhận ra việc bán 1 cái kéo nó lãi 3000đ, trong khi người bán quần áo gần chỗ nó bán một cái áo lãi 25 000đ. Thế là nó quyết định chuyển sang kinh doanh quần áo! Nó gom hết tiền tiết kiệm được, cộng với số tiền tôi cho nó, để có việc cần thì chi tiêu thì đủ trở thành đại lý nhỏ, của nhà sản xuất áo phông kỷ niệm của khu du lịch. Bán một cái áo phông như thế, nó sẽ lãi được 15 000đ. Nhưng nó muốn trở thành nhà phân phối áo phông. Bán một chiếc áo như thế nó sẽ lãi 30 000đ một cái! Nhưng điều kiện là số vốn ban đầu sẽ cao hơn, và nó không đủ tiền!

trọng thằng bé

      Kinh tế gia đình vừa khá lên nhờ bà nội sửa nhà rồi cho người ta thuê làm cửa hàng, còn cả gia đình chuyển lên sống từ tầng 2. Tôi giục bà nội đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, vì tôi thấy bà gầy và xanh quá. Thật không ngờ bà nội bị ung thư trực tràng! Thế là cả nhà gom góp tiền đem chữa bệnh cho bà nội. Bác sĩ nói bà nội phải xạ trị 3 lần. Việc này làm tôi lo quá. Nếu bà nội có mệnh hệ gì thì con trai tôi rất khổ. Bởi vì tôi thì ở xa, bố nó thì đi làm suốt, thành ra cháu ở nhà với bà nội là chính! Suy đi tính lại, cuối cùng con trai tôi phải bán bớt đi 3 cổ phần ở công ty của nó cho cậu để chữa trị cho bà nội! Việc này vừa giải quyết được vấn đề tài chính của gia đình, vừa giúp cậu nó có đủ cổ phần để vào ban quản trị của công ty.

sự qua thái

     Sống ở trên đời, chúng ta không phải lúc nào cũng chỉ biết nhận về. Chúng ta cũng phải biết cho đi, để xây dựng những mối quan hệ tốt. Là người dưới chúng ta cũng phải biết biếu người trên, như thế mới là đúng phép tắc. Ví dụ như là nhân viên thì cần tặng quà sếp, là con cháu thì cần tặng quà ông bà, bố mẹ. Việc này là thuận hiếu, thuận tình! Ngay cả việt bớt của bản thân, cho người khác cũng là một việc tốt, người đời cho rằng như thế là nhân đạo!

mà chơi

      Bon trẻ thì luôn rất năng động và thông minh! Con trai tôi cũng như thế! Cô bạn gái rất thân của nó có khả năng vẽ rất tốt. Những ý tưởng về thời trang của cô bé ấy rất hay. Tôi cũng giới thiệu cho nó với một người bạn mở một công ty thiết kế thời trang. Chị ấy rất thích những ý tưởng thiết kế của trẻ con, để đưa vào những mẫu thiết kế quần áo của trẻ con của riêng mình. Và mỗi một mẫu quần áo của cháu bé đó vẽ được sử dụng ý tưởng để thiết kế mẫu, nó sẽ được thưởng tiền! Vì muốn được sản xuất thành quần áo tất cả các mẫu đó, con trai tôi, cô bé đó, và một cậu bé nữa thành lập một cửa hàng thời trang tên là Ba Anh Em Siêu Nhân. Chúng nó nhờ một người bạn của tôi chuyên cắt và may những bộ quần áo theo mẫu! Chị ấy mới ly hôn nên hơi buồn! Với lại chị ấy cũng rất muốn thử nghiệm ý tưởng kinh doanh mới mẻ này!

về con trai

     Quà tặng đầu tiên của tôi cho con trai tôi là một quả bóng da màu trắng tinh. Nó không thích quả bóng đó. Và cũng không biết quả bóng nó dùng để làm gì! Tôi đã hướng dẫn nó đá bóng. Bởi vì tôi nghĩ bóng đá là bộ môn thể thao rất tốt cho sức khỏe. Đây cũng là môn thể thao tốt nhất để rèn luyện đôi chân cho nó. Vì tôi sinh ra nó khá muộn. Bác sĩ nói chỉ chậm ba giây là nó sẽ chết! Khi nó chào đời, chân trái của nó thâm đen! Nó còn bị hạ nhiệt suýt nữa thì chết. Khi nó lớn hơn, phổi của nó cũng có vấn đề. Tôi đã nhờ một bác sĩ rất giỏi mới đi du học ở Úc chuyên nghành phổi về chữa cho nó. Tôi cũng nhờ bác sĩ ấy kiểm tra chân và tay cho nó. Trong khả năng của mình, bác sĩ ấy đã châm cứu để đôi tay của nó hoàn toàn bình thường. Còn cái chân trái của nó vẫn hơi cứng nhắc. Tôi sợ nó sẽ bị tật ở chân khi lớn lên. Vì thế tôi chủ động hướng con tôi chơi môn bóng đá. Mãi sau tôi mới biết, con trai tôi rất thích một quả bóng có các màu xanh đỏ rất đẹp mắt! Vậy mà tôi đã hơi áp đặt việc này với con. Tôi đã mua cho nó quả bóng nữa. Và bảo nó có thể vẽ vào quả bóng trắng kia những màu sắc và hình vẽ mà nó muốn! Vì thế nó rất vui!

hiều món ăn

     Món ăn Việt Nam rất thơm ngon, hương vị đậm đà hấp dẫn. Nền ẩm thực Việt Nam luôn đứng trong tốp 10 nền ẩm thực ngon nhất thế giới. Là người Việt Nam, chúng ta có quyền tự hào về nền ẩm thực phong phú và đa dạng của dân tộc mình. Đó là một phần tinh túy trong nền văn hóa của Việt Nam. Một trong những yếu tố tạo lên hương vị độc đáo của những món ăn Việt Nam là các loại gia vị. Một món ăn Việt chế biến đúng cách thường có khá nhiều loại gia vị. Với người Hà Nội, một món ăn ngon cần phải có rất nhiều mùi vị như ngọt, chua, cay, mặn, đắng, chát, ...

người họ

   Trong xã hội, nhiều khi chúng ta hay bắt gặp những người lớn tuổi mà chưa trưởng thành. Họ vẫn chỉ như những đứa trẻ con lớn. Dù đã hơn 30 tuổi, nhưng họ vẫn chưa thể tự nuôi sống bản thân, sống tự lập hoàn toàn với bố mẹ. Nếu một đứa trẻ cần bú sữa của mẹ để sống, thì họ cần tiền của bố mẹ để sống. Không có bố mẹ, họ không thể tồn tại. Họ giống như một con người bị thiểu năng trí tuệ. Năng lực tư duy của họ rất kém. Năng lực làm việc của họ càng kém hơn. Họ thường nghe theo lời những người khác nói, sai bảo như một cỗ máy vô tri, vô giác. Họ để người khác điều khiển bản thân, làm chủ cuộc đời của họ như một con rô bốt thông minh. Trong công việc họ thường xuyên có sự sai hỏng. Trong cuộc sống họ luôn thiếu quyết đoán, và mạnh dạn dấn thân. Họ luôn nghi ngờ, khó chịu, và sợ hãi với tất cả. Trong sinh hoạt thường ngày của họ thường cẩu thả, bẩn thỉu. Trong các cuộc đua tranh về tình bạn, tình yêu và công việc, họ luôn là một người thất bại.

Với nguyên bản

    Trên đường đời chúng ta không thể tránh khỏi những lúc khó khăn. Nhiều khi chúng ta rơi vào ngõ cụt! Có lúc chúng ta cảm thấy không có lối thoát. Có lúc chúng ta không hiểu tại sao mình lại gặp khó khăn, thất bại trong cuộc sống. Có lúc chúng ta cảm thấy không hiểu vì sao mọi người đều đối xử với chúng ta như thế? Chúng ta cảm thấy bế tắc, đi hướng nào cũng có nhiều khó khăn, nguy hiểm. Trong những trường hợp như thế, chúng ta hãy ngồi một chỗ mà tự sửa chữa bản thân. Thường thì để bản thân rơi vào nghịch cảnh, là chính bản thân chúng ta có một lỗi gì đó sai. Ngay cả khó khăn đó là do một tình huống khách quan, thì việc tự sửa chữa bản thân, làm lành mạnh bản thân cũng làm tăng thêm năng lực của bản thân. Vì thế chúng ta sẽ vượt qua những khó khăn đó dễ dàng hơn!

các dự án

    Gia đình anh Sơn là một trong những gia đình nông dân sản xuất giỏi điển hình của tỉnh. Họ đã thuê 5 lao động thường xuyên phục vụ việc chăn nuôi, và sản xuất con giống của mình. Rồi có một vài dự án xây chung cư, trung tâm thương mại ở cánh đồng ngay bên cạnh nơi gia đình anh đang ở. Vì bố mẹ anh Sơn có 2 con trai, nên họ quyết định dồn tiền mua thêm một chung cư nữa. Anh Sơn là anh nên được quyền lựa chọn trước. Vốn là một người năng động, thượng thời. Anh Sơn đã lựa chọn chung cư, vì nghĩ đó sẽ là một khu nhà ở cao cấp như được quảng cáo!

Vì họ không

     Vẫn biết sống là phải biết mạnh mẽ vươn lên. Một con người không lùi bước, không đầu hàng trước số phận vẫn được con người ca ngợi. Người ta cho rằng đó là những con người dũng cảm, và giàu lòng can đảm. Bởi vì không phải ai cũng có thể làm được như thế. Đa phần chúng ta đều chỉ là những con người bình thường trong xã hội. Trên con đường chúng ta đi, không thể tránh khỏi những khó khăn và rủi ro. Nếu chúng ta không biết dừng lại, quay về, hoặc rẽ sang một hướng khác. Có thể chúng ta sẽ không bao giờ đi tới đích, mà có khi tính mạng cũng không còn. Chúng ta chỉ có thể vững vàng tiến bước, nếu bản thân thật sự là một người tài giỏi, lại có người tài giỏi giúp sức, thì mới nên tiến lên. Nếu không bạn đang tự đẩy bản thân vào một chỗ nguy hiểm hơn rồi!

vị trí cao

   Cuộc sống càng khắc nghiệt, càng dạy người ta cách sống kiên cường. Nếu người ta không sống kiên cường, quật khởi để vươn lên trong cuộc sống. Thì người ta sẽ sống mãi trong tầng đáy của xã hội, bị xã hội coi thường, khinh ghét và bỏ qua. Mỗi người được sinh ra trên thế giới này đều có quyền được sống. Và chúng ta hãy sống cho thật kiên cường và mạnh mẽ!

của nó không

     Cây hành và cây hẹ vốn cùng thuộc họ nhà hành. Khi còn nhỏ, tôi hau hát những bài đồng dao có củ hành và củ hẹ. Củ hành thì tôi biết, vì đấy là loại gia vị phổ biến trong các bữa ăn. Hành nấu với thịt lợn rất thơm và ngon. Hành rán với trứng lại càng ngon hơn. Trong các món canh, món cháo đều thấy có sự xuất hiện của cây hành. Nhưng còn cây hẹ thì tôi chưa nhìn thấy bao giờ. Tôi đem chuyện này hỏi bà ngoại. Kết quả là bà ngoại tôi nhìn tôi hiền từ và nói rằng: Ngày nhỏ cây hẹ được người ta trồng rất nhiều, tương đương với cây hành. Người ta sử dụng cây hẹ trong những món ăn tương tự như cây hành. Lá và củ hẹ còn được xào riêng như là một loại rau. Nhưng vì cây hẹ không có mùi thơm nhiều như cây hành, và tốc độ lớn cũng chậm hơn cây hành. Nên bây giờ đa phần người ta trồng và bán cây hành ở chợ. Bà còn nói, chính ra bà thích cây hẹ hơn, vì nó rất tốt cho sức khỏe con người. Từ đó, hình ảnh cây hẹ cứ vơ vẩn trong suy nghĩ của tôi khi nghĩ về họ hàng nhà cây hành. Có lẽ nó đã bị tiệt chủng!

sống của bạn

     Mỗi một con người chỉ có một tính mạng. Chúng ta không thể liều mạng trong cuộc sống. Vì khi mất đi tính mạng rồi, mọi thứ trên thế giới này đều không còn có ý nghĩa nữa. Với tính mạng, hãy luôn thận trọng. Nhiều người vì đam mê, ham muốn mà liều mạng lao vào trong khó khăn. Nếu không may, tính mạng của họ không còn, thì liệu họ có được tận hưởng niềm hạnh phúc khi đã đạt được mục tiêu? Tại sao họ không biết dừng lại, thận trọng và chờ thời cơ, để có cơ hội thành công cao hơn? Người xưa có câu: Người nào biết cách chờ đợi, sẽ có một thành công và hạnh phúc lớn hơn!

lên quá ích

     Vẫn biết là khi gặp những điều kiện, hoàn cảnh khó khăn, bất lợi. Chúng ta lên dừng lại, thu mình để đợi thời cơ. Đừng đem trứng để chọi với đá. Kết quả là chúng ta phải nhận về những tổn thương và sự thiệt hại lớn cho bản thân. Tránh voi thì không xấu chút nào. Cho nên chúng ta cứ tiến, cứ lui cho hợp với thời thế để đem lại lợi ích cho bản thân!

cũng đừng tỏ

     Lòng yêu thương và sự giúp đỡ người khác là một điều tốt đẹp trên thế giới. Nó được giáo dục trong mọi nền văn hóa. Ở Việt Nam, pháp luật quy định tội hình sự với người thấy người khác gặp nguy hiểm đến tính mạng, có khả năng cứu giúp, nhưng không cứu giúp. Ở một số quốc gia văn minh, tiên tiến họ cũng có quy định những điều luật tương tự. Ví dụ như khi thấy người khác nguy hiểm đến tính mạng, thì cần dùng hết khả năng, cố gắng cứu giúp người gặp nạn.

ta hãy đến

      Một lần được đặt chân đến thành phố Venezia thơ mộng, tôi không khỏi choáng ngợp bởi không gian đầy sông nước ở nơi đây. Những cây cầu đầy người đi bộ. Những tòa nhà cổ kính dọc hai bên kênh đào. Giao thông ở đây chủ yếu là đường thủy. Gữa mênh mông sóng nước, du khách như bị lạc sang một thế giới khác. Venezia đọng lại trong tâm hồn du khách với vẻ đẹp mộng mơ, không thể trộn lẫn với bất kỳ thành phố nào khác trên thế giới. Có lẽ vì thế, mà thành phố của những cây cầu, và những con kênh đào mênh mông sóng nước này rất hấp dẫn du khách quốc tế. Thành phố Venezia là điểm đến rất thú vị cho những người đang yêu nhau, những cặp đôi mới cưới. Họ đến với thành phố bởi vẻ đẹp lãng mạn trên sông nước của nó.Thành phố này cũng có rất nhiều điểm di tích lịch sử văn hóa thú vị. Những nơi này luôn thu hút rất đông du khách tham quan. Những con thuyền ở Venezia cũng rất đặc biệt. Nhìn ngắm chúng, tôi có cảm giác như mình bị đi lạc vào thế giới truyện cổ tích từ thời xa xưa. Nơi có những tên cướp biển đáng sợ chỉ với một mắt. Có lẽ tất cả vẻ đẹp của những con kênh đào, những tòa nhà cổ kính, những cây cầu đã lý giải sức thu hút của thành phố. Venezia, với khoảng 50 nghìn khách du lịch mỗi ngày!

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016

vốn rất thông

    Căn nhà của tôi ở khá gần với cánh đồng lúa. Vì thế mà chuột rất nhiều! Chúng chui ở góc bếp. Chúng chạy trên mái nhà, chúng luồn vào các ngõ ngách ở trong nhà. Có vẻ như chúng không sợ tôi. Dù tôi đã dùng keo dính chuột bẫy được khoảng 10 con chuột. Nhưng rồi những con chuột mới lại đến ở. Vì không muốn sống chung với loài chuột, tôi quyết định nuôi mèo. Sau một thời gian, nhờ có mèo, chuột ít đi hẳn. Nhưng sau khi con mèo của tôi bị bắt trộm khoảng 3 ngày, là chuột ở khắp nơi kéo đến! Kỳ lạ là căn nhà của tôi vốn không có nhiều thức ăn dư thừa. Có hôm có mấy quả cà chua tươi ngon để trên tủ bếp. Sáng hôm sau thức dậy đã thấy chúng lấy trộm mất 2/3. Định để bữa trưa làm món trứng sốt cà chua. Nhưng mà đếm trưa sơ đến thì đã bị mất nốt số còn lại! Chắc đây là mấy con chuột đói khát nên chúng mới ăn cà chua!

loài mèo

     Từ hôm con mèo của tôi bị bắt trộm, tôi rất buồn. Mấy hôm nay công việc bận rộn. Tôi đã quên đi chuyện mất con mèo Tin Tin yêu quý! Sáng hôm nay, khi vừa mở cửa nhà, mẹ tôi đem cho tôi hai con mèo cái. Một con có màu đen tuyền, một con có nền là mèo trắng, và một vài đốm lông đen. Mẹ bảo tôi nuôi mà gây giống mèo!