Nhân cách là nền tảng trong mỗi con người. Nếu trí tuệ, học vấn, các mối quan hệ xã hội, và cả lòng tốt mà không dựa trên nhân cách của bản thân. Thì đấy chỉ là những việc gây hại cho cho chúng ta mà thôi. Nó như cái vỏ ốc, làm cuộc sống của chúng ta thêm nặng nề và tối tăm! Nhưng nếu nhân cách của chúng ta cao. Thì chúng là niềm vui, là vật trang trí, và là vị ngọt trong cuộc sống của chúng ta!
Cho nên, giáo dục một conngười, đầu tiên chúng ta cần giáo dục nhân cách của chúng. Việc này nền giáo dục của nước Mỹ và một số nước tiên tiến khác trên thế giới đã làm rất tốt điều đó. Bọn trẻ cần được vui chơi nhiều hơn. Chúng cần được giáo dục và uấn nắn nhiều hơn về đạo đức, nhân phẩm. Chúng chỉ cần học hỏi những kỹ năng sống để tự vệ và phát triển bản thân. Chúng cần tạo ra nền tảng trong cuộc sống của mình như khả năng ngôn ngữ, nền tảng sức khỏe, và tư duy kiếm tiền. Thế giới của chúng cần nhiều hơn tình yêu thương, và sự tự do, niềm hạnh phúc. Thay vì trói buộc trẻ vào những khuân mẫu định sẵn. Thay vì đẩy trẻ vào những cuộc đua. Chúng ta hãy dành cho trẻ nhiều hơn tình yêu thương, truyền cho chúng nhiều hơn niềm cảm hứng sáng tạo, và chú ý nhiều hơn đến việc giáo dục đạo đức, nhân phẩm cho trẻ.
Bởi vì quá trình học hỏi của trẻ luôn rất thực tế. Chúng luôn học hỏi từ cuộc sống. Và những gì không thật sự có ý nghĩa với cuộc sống của trẻ chúng ta nên loại bỏ. Nếu không muốn làm hỏng hệ tư duy non nớt của trẻ. Bọn trẻ con ở nước Mỹ trong bậc tiểu học, chúng được học nhiều hơn về đạo đức. Chúng được giáo dục về cách đầu tư kiếm tiền. Chúng được định hướng nghề nghiệp trong tương lai. Chúng được truyền cho sự tự tin và tự chủ trong cuộc sống. Chúng được lựa chọn mọi thứ trong cuộc sống của mình. Bố mẹ chỉ đóng vai trò hướng dẫn và định hướng thôi. Vì thế, trẻ có sự tự chủ và quyết đoán cao trong cuộc sống. Theo thời gian, những sự lựa chọn của chúng sẽ ngày càng tốt hơn. Chúng trở thành những người giàu bản lĩnh và trưởng thành trong cuộc sống. Chúng trở thành những công dân tốt của xã hội. Xã hội vì thế mà trở nên tốt đẹp hơn. Giai đoạn đầu tiên trong cuộc sống của mỗi người là giai đoạn chúng ta là những đứa trẻ. Đấy là giai đoạn chúng ta hình thành những phần cơ bản nhất về nhân cách, trí tuệ. Giai đoạn đó có ảnh hưởng nhiều nhất đến cuộc đời của mỗi con người. Tiếc rằng đó lại là một giai đoạn non yếu nhất. Chúng ta phải sống phụ thuộc vào bố mẹ, và những người xung quanh. Nếu được hưởng một nền giáo dục tốt từ gia đình và xã hội. Chúng ta sẽ có cơ sở vững chắc cho một cuộc đời thành công! Ngay cả khi chúng ta không có được những may mắn như thế. Chúng ta cũng cần tự học tập để vươn lên trong cuộc sống. Sự trưởng thành và thành đạt của chúng ta sẽ muộn hơn những người khác. Nhưng khi tổng kết lại cuộc đời mình, chúng ta vẫn là những người thành công, và hạnh phúc trong cuộc sống!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét